Washington D.C., thủ đô hoa lệ của nước Mỹ, không chỉ nổi tiếng với những công trình kiến trúc tráng lệ và di tích lịch sử hào hùng, mà còn là một bảo tàng nghệ thuật đường phố sống động. Những bức tranh tường rực rỡ sắc màu, ẩn mình trong từng khu phố, ngõ hẻm, không chỉ tô điểm thêm vẻ đẹp cho thành phố mà còn kể những câu chuyện thần thoại đương đại, phản ánh tâm hồn và bản sắc của “người bản địa” Washington – những cư dân đa dạng và cộng đồng sáng tạo nơi đây. Hãy cùng Du lịch khắp thế gian khám phá những tác phẩm nghệ thuật độc đáo này, để cảm nhận nhịp đập văn hóa và tinh thần Washington qua lăng kính của những câu chuyện thần thoại trên tường phố.
Adams Morgan: Nơi Huyền Thoại Đô Thị Bắt Đầu
Adams Morgan, khu phố sôi động và đa văn hóa, được xem như một bảo tàng ngoài trời với vô số bức tranh tường ấn tượng. Trong số đó, không thể không nhắc đến “Cơ quan của bà” (Madam’s Organ), một tác phẩm táo bạo và đầy tranh cãi, ngự trị bên cạnh quán bar Madam’s Organ Blues nổi tiếng. Bức tranh tường này, hoàn thành vào năm 1997 dưới sự tài trợ của chủ quán bar Bill Duggan, đã trở thành một biểu tượng của khu phố, một phần của “thần thoại” Adams Morgan, nơi sự tự do và phóng khoáng được tôn vinh.
Cơ quan của bà
Gần đó, tại BUL Korean Bar & Restaurant, một bức tranh tường khác lại mang đến một câu chuyện thần thoại khác, đậm chất nghệ thuật và lịch sử. Bức tranh tường tại BUL, được vẽ năm 1980, tái hiện một trong những áp phích nổi tiếng nhất của Toulouse-Lautrec về ca sĩ Aristide Bruant. Điều thú vị là tác phẩm này được vẽ dựa trên một bức ảnh của André Neveux, chủ sở hữu ban đầu của nhà hàng, tạo nên một sự kết nối độc đáo giữa nghệ thuật châu Âu và văn hóa địa phương, một “thần thoại” giao thoa văn hóa tại Adams Morgan.
Bức tranh tường BUL
Tiếp tục hành trình khám phá, chúng ta đến với “Un Pueblo Sin Murales” trên đường Adams Mill. Tựa đề mạnh mẽ của bức tranh tường này, “Một dân tộc không có tranh tường là một dân tộc phi tập trung”, đã nói lên tầm quan trọng của nghệ thuật công cộng trong việc định hình bản sắc và tinh thần cộng đồng. Được tạo ra vào năm 1977 bởi các nghệ sĩ nhập cư Latino Felipe Martinez, Carlos Salozar, Carlos Arrien và Juan Pineda, đây là bức tranh tường duy nhất trong khu phố được thực hiện bởi cộng đồng Latino, một “thần thoại” về sự đa dạng và hòa nhập của Adams Morgan. Bức tranh đã được hồi sinh nhiều lần, minh chứng cho sức sống bền bỉ và ý nghĩa văn hóa sâu sắc của nó trong lòng người dân Washington.
Bức tranh tường Un Pueblo Sin Murales
Bloomingdale: Thần Thoại Hiện Đại và Sắc Màu Tươi Sáng
Bloomingdale, một khu phố đang trỗi dậy với vẻ đẹp thanh bình, lại mang đến những câu chuyện thần thoại hiện đại, được thể hiện qua lăng kính nghệ thuật đương đại. Bức tranh tường “Neptune” (Sao Hải Vương) là một ví dụ điển hình. Tác phẩm sôi động và đầy màu sắc này, nằm trong một con hẻm gần Bacio Pizzeria, được tạo ra bởi các nghệ sĩ Jeff Huntington và Juan Pineda trong sự kiện ART ALL NIGHT DC 2019. “Neptune” không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một câu chuyện thần thoại mới, một phần của “thần thoại” Bloomingdale, nơi nghệ thuật và cuộc sống hòa quyện vào nhau, tạo nên những trải nghiệm bất ngờ và thú vị.
Sao Hải Vương ở Bloomingdale
Cao nguyên Columbia: Tôn Vinh Thần Thoại Văn Hóa và Đa Dạng
Cao nguyên Columbia (Columbia Heights) tự hào là một khu phố tràn ngập nghệ thuật đường phố, tôn vinh văn hóa và sự đa dạng của khu vực. Bức tranh tường “Văn hóa của tôi, Mi Gente” của nghệ sĩ Joel Bergner là một minh chứng rõ nét. Tác phẩm nghệ thuật đầy màu sắc này, nằm đối diện với Ga Tàu điện ngầm Columbia Heights, là một phần của “thần thoại” Cao nguyên Columbia, một câu chuyện về sự tự hào văn hóa, sự đoàn kết cộng đồng và sự tôn trọng đa dạng. Những bức tranh tường ở đây không chỉ là trang trí, mà còn là tiếng nói của cộng đồng, kể về “thần thoại” của chính họ.
Văn hóa của tôi, Mi Gente, của nghệ sĩ Joel Bergner
Vòng tròn Dupont: Thần Thoại Về Hy Vọng và Ánh Sáng
Vòng tròn Dupont (Dupont Circle), một khu vực lịch sử và văn hóa nổi tiếng, lại mang đến một câu chuyện thần thoại về hy vọng và ánh sáng, được thể hiện qua bức tranh tường Amanda Gorman. Tác phẩm rạng rỡ này mô tả khoảnh khắc đáng nhớ trong Lễ nhậm chức tổng thống Hoa Kỳ năm 2021, khi Amanda Gorman, nữ nhà thơ trẻ tuổi, đọc bài thơ đầy cảm hứng “The Hill We Climb”. Bức tranh tường, được vẽ bởi nghệ sĩ địa phương Kaliq Crosby, không chỉ là một chân dung, mà còn là một biểu tượng của “thần thoại” Vòng tròn Dupont, một câu chuyện về sự kiên cường, hy vọng và sức mạnh của ngôn từ. Câu trích dẫn từ bài thơ nổi tiếng của Gorman, “Luôn luôn có ánh sáng, chỉ cần chúng ta đủ dũng cảm để nhìn thấy nó. Giá như chúng ta đủ can đảm để trở thành nó,” càng làm sâu sắc thêm thông điệp thần thoại này.
Bức tranh tường Amanda Gorman
Georgetown: Thần Thoại Cổ Điển và Bản Sắc Địa Phương
Georgetown, khu phố cổ kính và sang trọng, lại kể những câu chuyện thần thoại vừa cổ điển vừa mang đậm bản sắc địa phương. Bức tranh tường “Sóng” là một ví dụ điển hình. Tác phẩm mang tính biểu tượng này, tái hiện bản in Nhật Bản giữa thế kỷ 19 “The Great Wave off Kanagawa” của Hokusai, được tạo ra năm 1974 bởi họa sĩ kiêm kiến trúc sư John McConnell. Bức tranh tường “Sóng” không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt, mà còn là một phần của “thần thoại” Georgetown, một sự kết hợp giữa vẻ đẹp cổ điển và sự sáng tạo hiện đại.
Bức tranh tường sóng
Gần đây hơn, Georgetown chào đón bức tranh tường “Alma bản địa” của nghệ sĩ Victor Quinonez. Tác phẩm này, lấy cảm hứng từ nhiếp ảnh của Diego Huerta và văn hóa Jalisco, Mexico, mang đến một câu chuyện thần thoại về nguồn gốc và bản sắc. Hình ảnh Cây già Wixárika, ngô xanh và ớt guajillo không chỉ là những yếu tố trang trí, mà còn là những biểu tượng văn hóa sâu sắc, kể về “thần thoại” Alma bản địa, một câu chuyện về sự kết nối giữa Georgetown và các nền văn hóa khác trên thế giới.
Alma bản địa
NoMa: Thần Thoại Về Lịch Sử và Cộng Đồng
NoMa (North of Massachusetts Avenue), khu vực đang phát triển mạnh mẽ, lại kể những câu chuyện thần thoại về lịch sử và cộng đồng. Bức tranh tường George Washington của nghệ sĩ MADSTEEZ là một ví dụ điển hình. Tác phẩm này, một phần của phong trào nghệ thuật quốc tế POW! WOW!, mang đến một hình ảnh George Washington vui nhộn và phá cách, một sự tái hiện “thần thoại” lịch sử theo phong cách đương đại.
Bức tranh tường GW
Tại Chợ Union (Union Market), một điểm đến ẩm thực và văn hóa nổi tiếng ở NoMa, chúng ta lại bắt gặp những câu chuyện thần thoại về cộng đồng và sự phục hồi. Bức tường trái tim với thông điệp “Không bao giờ bỏ cuộc” là một “thần thoại” về sự kiên trì và hy vọng. Dự án Tranh tường [R], được thiết kế để truyền cảm hứng cộng đồng trong đại dịch COVID-19, lại kể một “thần thoại” khác, về khả năng phục hồi và sức mạnh của cộng đồng trong những thời điểm khó khăn.
Bức tranh tường thị trường liên minh
Gần đó, bức tranh tường mới của Meaghan Toohey, một phần của Lễ hội tường DC năm 2021, lại mang đến một câu chuyện thần thoại về sự xây dựng và kết nối. Hình ảnh người phụ nữ xây cầu thang bằng gạch trên bức tường dài 900 feet dọc theo Đường mòn Metropolitan Branch là một “thần thoại” về sự nỗ lực, sự tiến bộ và khả năng vươn lên của con người.
Bức tranh tường mới của Meaghan Toohey
Tam giác Mount Vernon: Thần Thoại Về Âm Nhạc và Thay Đổi
Tam giác Mount Vernon (Mount Vernon Triangle), khu vực kết hợp giữa nét cổ kính và hiện đại, lại kể những câu chuyện thần thoại về âm nhạc và sự thay đổi. Ngõ Blagden (Blagden Alley), một không gian nghệ thuật độc đáo, là nơi ẩn chứa nhiều bức tranh tường ấn tượng. Bức tranh “Đi thôi” (Let Go) của nghệ sĩ Rose Jaffe là một “thần thoại” về sự giải phóng và tự do. Bên cạnh đó, bức tranh tưởng niệm các nhạc sĩ Sun Ra và Erykah Badu lại là một “thần thoại” âm nhạc, tôn vinh những huyền thoại âm nhạc của Washington D.C.
Bức tranh tường nghệ thuật đường phố Let Go
Bức tranh tường “Cà rốt XXIV” ở Blagden Alley lại mang đến một câu chuyện thần thoại cộng đồng. Tác phẩm này, được tạo ra bởi nghệ sĩ Marcella Kriebel với sự tham gia của cộng đồng địa phương, là một “thần thoại” về sự sáng tạo tập thể và sức mạnh của nghệ thuật trong việc kết nối mọi người.
Cà rốt XXIV ở hẻm Blagden
Gần đó, bức tranh tường “Tiếng nói của sự thay đổi” lại kể một câu chuyện thần thoại về sự đoàn kết và hy vọng. Tác phẩm này, với hình ảnh các nhà lãnh đạo Da đen như Thị trưởng Muriel Bowser, Phó Tổng thống Kamala Harris và Tiến sĩ Martin Luther King, Jr., là một “thần thoại” về sự thay đổi hòa bình và tích cực, một lời kêu gọi đoàn kết và hành động vì một tương lai tốt đẹp hơn.
Tiếng nói của sự thay đổi ở Tam giác Mount Vernon
Shaw: Thần Thoại Âm Nhạc và Biểu Tượng
Shaw, khu phố lịch sử với di sản văn hóa phong phú, lại kể những câu chuyện thần thoại về âm nhạc và những biểu tượng của Washington D.C. Bức tranh tường Marvin Gaye của nghệ sĩ Aniekan Udofia là một “thần thoại” âm nhạc, tôn vinh huyền thoại âm nhạc sinh ra tại DC. Tác phẩm sôi động này là một biểu tượng của Shaw, một khu phố gắn liền với âm nhạc soul và văn hóa người Mỹ gốc Phi.
Bức tranh tường đường phố Marvin Gaye ở Shaw – Nghệ thuật đường phố ở Washington, DC
“Ngôi nhà dưa hấu” ở Vòng tròn Logan, gần Shaw, lại là một “thần thoại” đô thị độc đáo. Câu chuyện về ngôi nhà màu hồng biến thành dưa hấu đã trở thành một truyền thuyết địa phương, một phần của “thần thoại” Shaw, nơi những điều bất ngờ và thú vị luôn ẩn chứa trong từng góc phố.
Ngôi nhà dưa hấu
Bức tranh tường “Washington” của No Kings Collective lại mang đến một “thần thoại” biểu tượng, kết hợp hình ảnh Đài tưởng niệm Washington, lá cờ DC và hoa bia Stella Artois. Tác phẩm này là một biểu tượng của Shaw, một sự kết hợp giữa lịch sử, văn hóa địa phương và tinh thần sáng tạo.
Washington của No Kings Collective ở Shaw
Tại Vườn Bia Dacha (Dacha Beer Garden), bức tranh tường Elizabeth Taylor lại là một “thần thoại” về sự quyến rũ và lòng nhân ái. Hình ảnh ngôi sao điện ảnh thế kỷ 20 này, người có công tác từ thiện về nhận thức AIDS được Trung tâm Y tế Whitman-Walker gần đó công nhận, là một biểu tượng của Shaw, nơi sự vui vẻ và lòng trắc ẩn cùng tồn tại.
Vườn Bia Dacha
Bờ sông Tây Nam: Thần Thoại Về Sự Chuyển Mình Văn Hóa
Bờ sông Tây Nam (Southwest Waterfront), khu vực đang trải qua sự chuyển mình mạnh mẽ, lại kể những câu chuyện thần thoại về sự tái sinh văn hóa. Nhà văn hóa DC (Culture House DC), một nhà thờ Baptist cũ được chuyển đổi thành trung tâm văn hóa nghệ thuật, là một “thần thoại” về sự đổi mới và sáng tạo. Kiến trúc Victoria và Romanesque của tòa nhà, được nghệ sĩ HENSE “tái tưởng tượng” với phong cách nghệ thuật đương đại, là một biểu tượng của Bờ sông Tây Nam, nơi quá khứ và tương lai gặp gỡ.
Nhà văn hóa DC
Phố U: Thần Thoại Ẩm Thực và Âm Nhạc Huyền Thoại
Phố U (U Street), khu phố lịch sử và văn hóa sôi động, lại kể những câu chuyện thần thoại về ẩm thực và âm nhạc huyền thoại. Ben’s Chili Bowl, một quán ăn mang tính biểu tượng của DC từ năm 1958, là một “thần thoại” ẩm thực, nổi tiếng với món half-smoke trứ danh. Bức tranh tường khổng lồ trên tường quán, với hình ảnh các nhân vật người Mỹ gốc Phi mang tính biểu tượng như Dave Chappelle, Harriet Tubman và Barack và Michelle Obama, là một “thần thoại” về văn hóa và lịch sử, một phần không thể thiếu của Phố U.
Bức tranh tường bát ớt của Ben
Gần đó, bức tranh tường “Sự sống lại” trên phố U của Aniekan Udofia lại là một “thần thoại” âm nhạc, tôn vinh các huyền thoại âm nhạc Miles Davis, Duke Ellington, John Coltrane và Billie Holiday. Tác phẩm hoành tráng này là một biểu tượng của Phố U, một khu phố gắn liền với lịch sử nhạc jazz và văn hóa người Mỹ gốc Phi.
Sự phục sinh trên đường U
“Lee’s Legacy Mural” trên Phố U lại kể một “thần thoại” về doanh nghiệp địa phương và di sản văn hóa. Cửa hàng hoa và thiệp của Lee, mở cửa từ năm 1945, là một biểu tượng của Phố U, cùng với Ben’s Chili Bowl. Bức tranh tường này là một sự tôn vinh di sản của Lee’s và cộng đồng doanh nghiệp do người da đen làm chủ dọc theo Hành lang Phố U.
Lee
Đáy sương mù: Thần Thoại Về Âm Nhạc và Công Nghiệp
Đáy sương mù (Foggy Bottom), khu vực lịch sử và trí tuệ, lại kể những câu chuyện thần thoại về âm nhạc và công nghiệp. Bức tranh tường Công tước Ellington, cũng của Aniekan Udofia, là một “thần thoại” âm nhạc, tôn vinh huyền thoại nhạc jazz sinh ra tại Foggy Bottom. Tác phẩm này, nằm bên ngoài tòa nhà nơi Công tước Ellington được sinh ra, là một biểu tượng của Đáy sương mù, một khu phố gắn liền với âm nhạc và văn hóa.
Bức tranh tường Công tước Ellington
Bức tranh tường “Đáy sương mù” khác của Aniekan Udofia lại kể một “thần thoại” về quá khứ công nghiệp và tinh thần giáo dục của khu vực. Hình ảnh người thợ thổi thủy tinh, khói nhà máy và các biểu tượng liên quan đến Đại học George Washington là một sự kết hợp độc đáo, phản ánh “thần thoại” Đáy sương mù, nơi lịch sử công nghiệp và sự phát triển trí tuệ gặp gỡ.
Bức tranh tường Aniekan Udofia
Bức tranh tường “Vườn” của Elizabeth Graber lại mang đến một “thần thoại” về thiên nhiên và sự sáng tạo. Tác phẩm này, được vẽ trên mặt tiền phía sau của một dãy nhà lịch sử, là một “khu vườn” nghệ thuật, một phần của “thần thoại” Đáy sương mù, nơi vẻ đẹp thiên nhiên và sự sáng tạo nghệ thuật hòa quyện vào nhau.
Bức tranh tường khu vườn của Elizabeth Graber
Cuối cùng, bức tranh tường “Đồng cỏ yêu nước” của Daniel Zeltner lại kể một “thần thoại” về sự hài hước và tinh thần yêu nước. Hình ảnh những con bò, vũng sữa và Điện Capitol là một sự kết hợp kỳ quái và thú vị, một “thần thoại” Đáy sương mù, nơi sự nghiêm túc và hài hước cùng tồn tại.
Đồng cỏ yêu nước
Những bức tranh tường ở Washington D.C. không chỉ là những tác phẩm nghệ thuật đường phố đơn thuần, mà còn là những câu chuyện thần thoại đương đại, phản ánh bản sắc văn hóa, lịch sử và tinh thần của thành phố và người dân nơi đây. Mỗi bức tranh là một câu chuyện, mỗi khu phố là một chương trong cuốn “thần thoại” Washington D.C. Hãy đến và khám phá những “thần thoại” này, để cảm nhận sâu sắc hơn vẻ đẹp và sự đa dạng của thủ đô nước Mỹ.